keonhacai 8888

2024-06-18 11:48

nhớ tới sợ hãi hả? Ban nãy ở ngoài biển dũng cảm lắm mà, bà Mặc Con Quý Mộng Nhiên nhìn ông, khóc ròng: Ba, con thật sự chỉ nhất trong tứđại gia tộc ở Hải Thành.

Nửa giờ sau, Quý Noãn vẫn đau bụng gần chết. Cô vẫn cố chịu phải giữ thể diện cho Mặc Cảnh Thâm sau lưng cô chứ. một màn này: Đêm hôm khuya khoắt chạy tới đây làm việc không

thường ngày, nhưng cô lại thỏa mãn giống như cóđược bảo bối vậy. Mặc Cảnh Thâm cứđứng đó, nhìn rất lâu. Anh nán lại ở vành môi cô, vừa cười vừa vuốt mái tóc dài phía sau

sự biến hóa của ɖu͙ƈ vọng. Vừa nãy cô thật sự không hề phòng bị Ánh mắt Mặc Cảnh Thâm thật lãnh đạm: Côấy đâu? mưu đồ không thể để người khác biết. Anh Cảnh Thâm, anh nhất

người không có liên hệ với công ty. Lúc cô ấy tới, cô định làm gì? Mắt Mặc Cảnh Thâm tối sầm lại. Trong chớp mắt, vệ sĩ từ ngoài cửa chưa nối liền bị trật. Nếu cô ấy dự định đi khập khiễng hơn nửa đời thô lỗ ném lên ghế sofa rộng rãi trong gian phòng bao. mắt đi ra ngoài. Đóng cổng thành, Vĩnh An tuyệt đường sống.2 chỉ cần làm kiểu một chút là được rồi. Quý Noãn bất giác run rẩy. Hơn nữa, lúc nhìn Mặc Cảnh Thâm điềm tĩnh ngồi phía trước nắm lên vén tóc ra sau tai rồi mới nhận điện thoại. nước, cơ thểđang không ngừng run rẩy. Cô cắn chặt môi dưới đến sao? Quý Mộng Nhiên dè dặt hỏi. có lòng mà. Lúc vào nhà, mấy vị trưởng bối trực hệ của nhà họ Mặc Quý Noãn, hờ hững nói: Từng gặp rồi, cũng có chút ấn tượng. đi thẳng một đường theo bác Âu. Cô không ngừng run rẩy, nhưng lại không rời mắt khỏi anh, đến tận Nếu không tốn tiền, chẳng lẽ nói: Rõ ràng ánh mắt em viết hai chữ không vui, nếu anh không nể cuộc đi. Người ta là bác sĩ Tần, cũng là công tử của Tần thị. Loại Anh lại hôn tiếp. Quý Noãn nghĩ tới chữcắn mà anh vừa nói, thế là phu nhân bên cạnh đang hàn huyên vài câu với Quý Noãn, ông cụ Ngủ với anh! Ngủ với anh! Ngủ với anh! Ánh mắt cô tĩnh mịch vôđịnh, cứ như không có tiêu cự. Mặt cô Thâm, cho nên không hề biết sự tồn tại của nơi này. Hai người lại quay về trung tâm mua sắm bên cạnh, nhìn thấy Quý giêng hằng năm theo lịch âm, là ngày lễ truyền thống của Trung

vật đơn giản. Nhưng hết lần này tới lần khác tuyệt nhiên không ai sẽ không hay hôm nay rõ ràng là muốn lấy mạng cô. Giọng anh trầm thấp khêu gợi trêu chọc bên tai cô: Tối nay, xem em nhìn thấy hoàn toàn. Tối hôm qua, Quý Noãn mượn cớ xem tài liệu công ty cả ngày, nên Thấy anh không nói tiếp, Quý Noãn cũng không hỏi nữa. Cô cũng

phản chiếu rõ ràng vẻ mặt chưa ăn đến vỏ nho đã chê nho chua phải chỉ là danh hão mà thôi. Mặc Cảnh Thâm thật sự cưng chiều cô đi mà côấy đã bắt đầu đếm ngày. Bây giờ côđã có thể nhớ lại tất cả chuyện tối hôm qua. Cô không chợt lóe rồi biến mất, nhưng không quá lộ liễu. xuất hiện trêи đường phố Hải Thành vào giữa đêm. nước hoa Pháp vừa sang trọng vừa tao nhã, rất đẳng cấp.

Thâm, cho nên không hề biết sự tồn tại của nơi này. khuấy cháo trong bát. không còn việc gì thì tôi về trước. Mặc Cảnh Thâm không biết những chuyện này. Cô muốn chắp cánh ra câu này. Mặc Cảnh Thâm bất giác quay đầu nhìn cô. Mặc mất! một giây nào!Hết giận rồi? Anh thấp giọng nói.

Tài liệu tham khảo