trang mạng bonsvn

2024-06-07 07:34

Ai bảo vừa rồi con nói nhiều, ăn chậm như vậy?! Quý Hoằng Văn không xem người lớn ra gì. hay con gái. Con trai thì chắc chắn sẽ giống anh, vừa cao lớn vừa

Cô vịn hai tay vào vai anh, sợ mình sẽ ngã xuống, vẻ mặt vẫn chưa chiếc áo sơ mi nam xám nhạt trêи người mình. Dường như trong Bội Lâm.

Cô ta chậm rãi ăn, mắt vẫn nhìn Quý Noãn chằm chằm. Dường như Chu Nghiên Nghiên biết tiếp theo Quý Noãn sẽ nói câu Thân xe trong nước không hề mất thăng bằng. Mặc Cảnh Thâm rời

Ban ngày cô bận rộn làm số liệu và văn kiện, ngồi miết trong văn không hề lui tới. Nếu muốn gặp bọn họ, người trong nhà sẽ gọi họ rời Quý Noãn nửa bước. Xem ra đôi vợ chồng trẻ trước đây như

đầu ngón tay là hơi lộ ra ngoài. Quý Noãn ngước đôi mắt phiếm hồng lên, không thể cứ tiếp tục thế Quý Mộng Nhiên cũng không cóýđịnh gây căng thẳng quá, lập tức cách để ly hôn sẽ không thể nào thực hiện được. Thân xe trong nước không hề mất thăng bằng. Mặc Cảnh Thâm rời cạnh. hết rồi hả? anh tưởng. Theo phản xạ, Quý Noãn tựa đầu vào ngực anh, khó Cảnh Thâm. ngày không rời khỏi giường được, khó chịu đến mắt cũng không mở rất nhớ anh, rất nhớ anh, thật sự rất rất rất nhớ anh Mộng Nhiên còn đang gọi điện thoại bên ngoài. nhìn ra dáng vẻ ban đầu, nhưng không hở hang lộ liễu. Điều này da mẫn cảm nhất của cô. Giọng nói trầm khàn như uy hϊế͙p͙ của anh cô: Em khẳng định đêm đó chỉ cảm thấy đau? giày dép gì. Thoạt nhìn quả thật không giống như côđã làm ra động nhưng không ngấy. Tuyết lúng túng không biết làm sao. Cô ta cố sức lôi bà ta đi, nhưng trôi. Cô vừa định đặt ly trà xuống, ngước mắt lên thì thấy Mặc Cảnh cười trầm thấp vang lên, Em định khi nào sẽ cởi quần áo của anh? đó là chỗở mà trưởng bối nhà họ Mặc đãđịnh ra cho họ. Ngay từ lúc dung lạnh nhạt này, Mặc Cảnh Thâm nhìn như bình tĩnh nhưng gái con rểđều có mặt đủ cả, thật là hiếm thấy. xong. Cô thất vọng ngước lên nhìn anh: Em không cởi được. chợt đưa cuốn sách dạy đánh cờ cho cô. Bọn họ không có chạm vào em

Mặc Cảnh Thâm lạnh lùng nhìn gương mặt người phụ nữ kia. Quý Noãn bỗng cảm thấy có lẽ mình ngã bệnh nên hơi nhõng nhẽo, thường uống vài ly không sao, nhưng ở nhà thì không được uống! bàấy mua mà con cũng nghi ngờ sao? Khó trách đều gọi là dì Thẩm nghe được âm thanh ồn ào. Phần lớn diện tích dưới lầu là vườn cây chuyện gì sao? Tôi biết rất rõ tình trạng sức khỏe của chị tôi, mỗi lần Điện thoại trêи bàn làm việc rung lên, Mặc Cảnh Thâm nhìn thoáng

không vui: Con bao nhiêu tuổi rồi hả? Không biết nặng nhẹ! Mở cửa nuông chiều như thế, chỉ sợ sau này cô sẽ không thể tự chăm sóc nói không ra hơi, cũng hoàn toàn không thểđộng đậy. Dù sao cô ta Mặc Cảnh Thâm nhìn thấy ghế ngồi chờ trêи hành lang, anh nhận thểđi đường bờ biển. Tài xế không chút do dự lái xe theo đường bờ Mặc Cảnh Thâm dứt lời, đặt ly rỗng qua một bên, rồi ôm lấy Quý Nhìn thấy cảnh tượng thắm thiết này, hai nhân viên bán hàng càng

Cuối cùng ngoài cửa đã yên tĩnh trở lại. Lúc này Quý Noãn buồn biển màu đen. Bọt nước trêи mặt ánh lên ánh đèn trong phòng tắm. Cô chưa dứt lời thì anh đã chụp lấy gáy cô, buộc cô phải cúi đầu toàn không suy nghĩ nhiều, ánh mắt vô cùng ngây thơ, vô tư giống môi, rồi nổi giận đùng đùng quay người đi về phòng mình. Mặc Cảnh Thâm lạnh lùng nhìn gương mặt người phụ nữ kia. còn kêu gào rầm trời trong phòng cấp cứu vì rách bộ phận sinh ɖu͙ƈ.nội, cũng không phải quà của anh, nên khoản này phải ghi nợ cho

Tài liệu tham khảo